御史帝耳目,监察沿隋唐。
台阁迥清风,笔简凌秋霜。
澄清一揽辔,驱狸走豺狼。
贤哉故安侯,廉介尤刚方。
闭门杜私谒,上殿肃朝纲。
今侯有祖风,学术尤章章。
出拥簿书尘,入薰书传香。
胸襟汉石渠,人物鲁灵光。
终然百鸷鹗,不及一鸾凰。
奉国信孜孜,问涂何皇皇。
往岁金陵辙,前年古浙航。
鸣犊有余哀,河水空洋洋。
行役山川苦,归兴桑麻长。
广陵挹雄胜,平山吊凄凉。
瘦马乏刍枥,寒妾无帛囊。
家瘠道愈肥,躬瘁名逾芳。
昔在东都季,憸佞沉忠良。
知几独子龙,绝迹栖梁砀。
瞻乌止谁屋,亦复可怜伤。
陆文圭诗文作品赏析
仄仄仄仄仄,○仄平○平。平仄仄平平,仄仄平平平。平平仄仄仄,○平仄平平。平平仄平平,平仄平平平。仄平仄平仄,仄仄仄平平。平平仄仄平,仄仄平平平。仄仄仄平平,仄平平○平。平平仄仄平,平仄仄平平。平平仄仄仄,仄仄仄平平。仄仄仄平平,仄平平平平。仄仄平平仄,平平仄仄平。平仄仄平平,平仄○平平。○仄平平仄,平○平平○。仄平仄平○,平平仄平平。仄仄仄平仄,平仄平仄平。平仄仄仄平,平仄平平平。仄仄平平仄,平仄平平平。平仄仄仄平,仄仄平平仄。平平仄平仄,仄仄仄平平。